Thứ Tư, 15 tháng 5, 2013

Con quạ và chim anh vũ

Con quạ và chim anh vũ bị nhốt chung trong lồng. Chim anh vũ không vui, ngầm than thở: “Thật là một gã xấu xí, toàn thân đen thui, ai nhìn thấy cũng thấy bức bối. Mỗi sáng dậy đều phải chịu đựng thứ động vật làm người ta ghét này. Nếu bạn mình nhìn thấy mình ở chung thứ xú bát quái này, chắc mình mất mặt quá”.


Con quạ cũng không thích người bạn ở cùng với nó, nó cũng ngấm ngầm trách: “Tiểu tử này nhìn kì quá, trang điểm rực rỡ, thật ghê! Đáng ghét nhất là nó kiêu ngạo thế kia, tự cho mình là đúng. Hừ! Mình thật không muốn ở chung với nó. Nhưng có cách gì đây? Nếu mình có thể nô đùa với con quạ khác trên cây trong vườn hoa, hưởng thụ những thứ bọn mình có, thế thì tốt quá rồi!”.

* Bài học từ cuộc sống:

Học cách thưởng thức văn hóa khác.
Con vật tụ họp theo loài, con người chia theo nhóm.
Đời người như chiến trường. Cái gọi là bạn bè, chính là những “chiến hữu” có tính cách gần gũi nhau, tâm đầu ý hợp, là người chung chí hướng, cùng bạn đốt đuốc nói chuyện suốt đêm, nâng ly đối tửu. Xu hướng đồng cảm của con người thúc đẩy mọi người không ngừng tìm kiếm điểm chung ở người khác.
Nói trên ý nghĩa nào đó, giữa bạn bè hâm mộ giúp đỡ lẫn nhau cũng là phương thức đứng trên góc độ của người khác thưởng thức chính mình. Mà cái gọi là người yêu, càng là một cái bóng khác khó nói nên lời tìm kiếm trong u tối, là một nửa phối hợp cùng bạn để thành một vòng tròn. Quá trình khao khát tình yêu, theo đuổi hạnh phúc của con người cũng là quá trình nhận thức cái tôi, theo đuổi bản ngã.
Những suy nghĩ của con quạ và chim anh vũ đều phù hợp với biến động tâm lí khi giao tiếp giữa con người với con người. Chúng ta luôn dự định tìm kiếm một cách tự giác hoặc không tự giác người có thể đạt tới nhận thức chung với chúng ta, tương thông tâm hồn với chúng ta.
Xu hướng cùng tính chất là bản năng của con người. Thích giao tiếp với người giống mình không sai. Nếu mọi người tìm kiếm, khao khát tri âm, đồng thời có thể mở rộng cõi lòng, nhìn người khác bằng con mắt bình đẳng, có lẽ thế giới trở nên lấp lánh ánh sáng dị thường.
Khoảng cách xa nhất trên thế giới không phải là trời nam tới đất bắc, cũng không phải là xích đạo và điểm cực, mà là sinh hoạt cộng đồng trong lòng bạn và tôi ở cùng một hành tinh. Giao lưu giữa con người với con người xưa nay luôn là một việc khó khăn. Con người không thể đối mặt với những suy nghĩ và tập tục sinh hoạt khác nhau.
Sống ở thời đại này, giao lưu bình đẳng, học cách ứng đối với văn hóa khác mới là vấn đề quan trọng khiến chúng ta phải suy nghĩ và suy ngẫm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét